"I believe in manicures. I believe in overdressing. I believe in primping at leisure and wearing lipstick. I believe that laughing is the best calorie burner. I believe in kissing; kissing a lot. I believe in being strong when everything seems to be going wrong. I believe that happy girls are the prettiest girls. I believe that tomorrow is another day, and I believe in miracles."- Audrey Hepburn

Jan 28, 2010

Nhàn.1



Người ta nói, “Nhàn cư vi bất thiện”. Rảnh rỗi thì lại hay nghĩ lung tung, cứ tập trung đầu óc bận rộn học hành, làm việc thì có lẽ sẽ thảnh thơi hơn.

Thế nhưng, mỗi sáng, tôi xin 30 phút làm người lười biếng, rảnh rỗi và ‘bất thiện’.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Một ngày như mọi ngày, Starbucks’ Grande Non-fat Latte, Rasberry Granola Parfait và quyển tiểu thuyết dày cộp.

“Ai lại đi cà phê một mình bao giờ?”

Giật mình ngẩng phắt đầu lên và chẳng thấy ai cả.

Sao mà thấy ai được, câu nói đó là của tôi mà, là tôi nói với người ta mà.

Tự nhiên nhìn chiếc ghế trống phía đối diện mà thấy một nụ cười tươi tắn và ấm áp đến bất giác tôi cũng mỉm cười. Cà phê hôm nay lại đắng như cà phê Sài Gòn.

----------------------------------------------------------------------------------------------

Ngày nay không còn bé, tôi quên sống thật thà. Tôi đã không còn là - là hạnh phúc ngu ngơ… Ngày nay sao buồn thế? Những sáng hay đêm về, vẫn thấy rất ơ hờ. Bình yên như kiếp đá …

(Ngày xưa khi còn bé – Trịnh Công Sơn)

“Còn trẻ thế đã mê nhạc Trịnh rồi sao? Sao nghe nhạc buồn hoài vậy?”

Giật mình, ngẩng phắt đầu lên. Vẫn chẳng thấy ai cả.

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Cũng may là ly cà phê Starbucks không phải bằng thủy tinh, nếu không chắc cũng vỡ tan từng mảnh như mọi thứ xung quanh nó.

No comments:

Post a Comment

Note: Only a member of this blog may post a comment.